Từ chổ gần như bỏ bóng đá đến hy vọng giành Quả bóng Vàng - Sự tái sinh của Raphinha

Vào ngày sinh nhật lần thứ 18, Raphinha ngồi một mình trong căn phòng nhỏ bé ở Florianopolis, Brazil, nhìn chằm chằm vào điện thoại. Không tin nhắn. Không cuộc gọi. Không lời mời nào. Bị chấn thương và bị loại khỏi đội U20 của CLB Avai, chàng trai trẻ đứng trên bờ vực từ bỏ.

Từ chổ gần như bỏ bóng đá đến hy vọng giành Quả bóng Vàng - Sự tái sinh của Raphinha

Bóng đá từng là lối thoát của anh khỏi những khu ổ chuột ở Porto Alegre, nhưng giờ đây nó giống như một ngõ cụt. Giấc mơ của anh đang dần tan biến, và lần đầu tiên - dù không phải lần cuối - anh tự hỏi liệu mình có đang chạy theo một thứ không thuộc về mình.

Rồi một giọng nói đã thay đổi tất cả. Mẹ anh, người luôn là chỗ dựa vững chắc nhất, không cho phép anh từ bỏ. "Nếu con dừng lại bây giờ", bà nói, "con sẽ phải sống với điều này suốt đời. Con đã sẵn sàng với điều đó chưa?". Khoảnh khắc đó trở thành bước ngoặt của anh. Nhanh chóng tiến đến hôm nay, cầu thủ từng suýt từ bỏ bóng đá giờ đây là trung tâm trong sự hồi sinh của Barcelona, ghi bàn và vượt qua mọi kỳ vọng.

Hành trình của Raphinha từ Porto Alegre đến phòng thay đồ của Barcelona là câu chuyện về sự kiên cường, kỷ luật và không ngừng hoàn thiện bản thân. Sự biến đổi của anh thành một cầu thủ hàng đầu không chỉ dựa vào tài năng. Đó là về tư duy, sự hy sinh và khát vọng thành công không lay chuyển.

Nếu Barcelona bằng cách nào đó vô địch mùa giải đầu tiên của Champions League với diện mạo mới, đó cũng sẽ là chiến thắng cá nhân của cầu thủ 28 tuổi này, người mà chỉ mới mùa hè năm ngoái còn bị xem là "vật hy sinh" trong nỗ lực của Barcelona để chiêu mộ Nico Williams từ Athletic Bilbao. Còn bây giờ, anh chứng tỏ giá trị của mình trong trận lượt về vòng 16 đội gặp Benfica hôm thứ Ba, ghi hai bàn giúp Barca tiến vào tứ kết.

Hành trình của sự tái sinh

Raphinha lớn lên trong cảnh nghèo đói khắc nghiệt, dai dẳng tại những khu ổ chuột trải dài khắp khu vực Restinga ở thành phố Porto Alegre. Trong một khu phố mà bạo lực và buôn bán ma túy thường là cách sống, Raphael Dias Belloli – tên chính thức của anh - từ nhỏ đã biết rằng bóng đá không chỉ là lối thoát - mà là lối thoát duy nhất. Anh từng kể về việc chứng kiến những người bạn tài năng đi lạc lối. Khác với họ, anh có sự hỗ trợ từ gia đình, đặc biệt là mẹ và chú, những người khuyến khích anh tiếp tục theo đuổi thể thao bất chấp khó khăn tài chính.

Mẹ anh làm việc không mệt mỏi, gia đình hy sinh để mua giày bóng đá và chi trả tiền đi lại đến các buổi tập. Những bài học bóng đá đầu tiên của anh là về sự sinh tồn; chơi chân trần với những đối thủ lớn tuổi hơn trên đường phố giúp anh phát triển sức bền và kỹ thuật dưới áp lực. Cả hai trở thành đặc điểm nổi bật nhất của anh. Anh từng bị các câu lạc bộ như Internacional và Gremio từ chối vì họ cho rằng anh quá gầy và nhẹ cân để chơi bóng chuyên nghiệp.

Dù gặp những trở ngại này, sự từ chối đã nuôi dưỡng tinh thần cạnh tranh và nỗi ám ảnh chứng minh người khác sai của anh. Cuối cùng, anh có cơ hội tại Avai, một câu lạc bộ nhỏ với hệ thống trẻ vững chắc, nơi anh học cách đối phó với khía cạnh thể chất của trận đấu trước khi đối mặt với nhiều khủng hoảng đầu tiên.

Một chấn thương nghiêm trọng ở đội U20 Avai khiến anh bị gạt ra ngoài lề và đặt câu hỏi về tương lai bóng đá của mình. Bước ngoặt đến khi mẹ anh thẳng thắn nhắc nhở rằng từ bỏ đồng nghĩa với việc phải tìm một công việc "đàng hoàng". Từ khoảnh khắc đó, cam kết của anh với kỷ luật và hy sinh trở nên tuyệt đối, anh bắt đầu xem bóng đá không chỉ là đam mê mà là con đường duy nhất đến một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Châu Âu gọi tên và sự thăng tiến nhanh chóng

Không giống nhiều ngôi sao Brazil tỏa sáng tại các câu lạc bộ lớn trong nước, Raphinha phải chứng minh bản thân ở châu Âu từ con số 0. Tại Bồ Đào Nha, đầu tiên với Vitoria Guimaraes rồi Sporting, anh thể hiện khả năng vượt qua hậu vệ và tạo cơ hội, trong khi tại Rennes, anh chứng minh mình có thể thay đổi trận đấu.

Anh bắt đầu thu hút sự chú ý từ các câu lạc bộ lớn hơn và may mắn thay, anh lọt vào mắt xanh của Marcelo Bielsa, một huấn luyện viên nghiêm khắc, người đưa anh đến Leeds và nhanh chóng thúc đẩy sự phát triển của anh dù qua một chế độ khắc nghiệt, không khoan nhượng. Tại đó, anh phát triển sức bền thể chất vượt trội, giúp phong cách chơi bùng nổ của anh trở nên bền vững, cải thiện khả năng di chuyển không bóng và cường độ pressing, đồng thời học cách di chuyển thông minh khi không cầm bóng. Anh cũng thu hút sự chú ý của Barcelona, đội đã ký hợp đồng 5 năm với anh với mức phí ban đầu được báo cáo là 50 triệu bảng, có thể tăng lên 55 triệu bảng với các khoản phụ phí.

Một cuộc chiến mới

Khởi đầu không ổn với Raphinha. HLV Xavi không xem anh là người đá chính không thể tranh cãi, và ngay cả khi anh bắt đầu thường xuyên góp mặt trong đội hình, anh hiếm khi chơi trọn vẹn trận đấu. Việc Barcelona không thể mua cầu thủ mà không bán trước do vấn đề tài chính khiến anh trở thành tài sản lớn nhất của câu lạc bộ và là người có khả năng bị bán nhất - đặc biệt khi Barcelona cố gắng chiêu mộ Nico Williams từ Athletic Bilbao mùa hè trước.

Trong hai mùa giải tại câu lạc bộ, Raphinha được sử dụng từ băng ghế dự bị 11 lần và chỉ đá chính 42 lần trong số 76 trận có thể. Thông điệp từ Barcelona rất đơn giản. "Chúng tôi không muốn mất cậu, nhưng chúng tôi nghĩ cậu nên ra đi". Raphinha có ý tưởng khác, dù đó là một quyết định khó khăn. "Có nhiều khoảnh khắc, khi tôi nghĩ đến việc rời đi", anh thừa nhận. "Có rất nhiều nghi ngờ bản thân. Tôi có thói quen xấu là tự chỉ trích nặng nề, vì vậy áp lực đó khiến tôi nghĩ đến việc ra đi."

Huấn luyện viên Barcelona Hansi Flick và Raphinha bắt tay

Nhưng việc sa thải Xavi và bổ nhiệm Hansi Flick sau đó đã thay đổi mọi thứ. Vị HLV người Đức trao cho anh vai trò lớn hơn và cho phép anh chơi bóng với sự tự tin. Flick tập trung vào việc giúp anh đưa ra quyết định thông minh hơn, biết khi nào nên rê bóng, khi nào nên chuyền. Phong cách trực diện hơn cũng phù hợp với anh. Ngày nay, anh ít để mất bóng hơn, hiệu quả và bình tĩnh hơn trước khung thành. Thống kê hiện tại của anh thật đáng kinh ngạc.

Anh có 26 bàn thắng và 19 kiến tạo trong 40 trận, ghi bàn trong mọi trận đấu anh tham gia tại Champions League mùa này. Anh đã khẳng định mình là một trong những cầu thủ chủ chốt của Barcelona và là ứng cử viên thực sự cho Quả bóng Vàng. Anh cũng được bầu làm một trong những đội trưởng của đội, nhận số phiếu cao thứ tư sau Marc-Andre ter Stegen, Ronald Araujo và Frenkie de Jong. Khi họ chấn thương, anh trở thành đội trưởng chính thức của câu lạc bộ.

Lamine Yamal, người cũng đóng vai trò nổi bật trong chiến thắng trước Benfica hôm thứ Ba, đã công khai nói rằng Raphinha là người cố vấn chính của anh trong đội. Màn ăn mừng của anh, với toàn bộ băng ghế dự bị của Barca chạy về phía anh dưới cơn mưa, trở thành hình ảnh biểu tượng cho sự đoàn kết của đội và củng cố vị thế của anh như một lãnh đạo trong phòng thay đồ.

Raphinha biết rõ con đường đến được ngày hôm nay khó khăn đến nhường nào, định mệnh bóng đá mong manh ra sao và rằng ngay cả trong những thời khắc thành công nhất, bạn cũng gần với thất bại nhất. Vì vậy, anh không để bất cứ điều gì cho may rủi. Anh đã nói thẳng thắn về việc tránh xa những thứ gây xao nhãng ngoài bóng đá.

Anh không quan tâm đến cuộc sống về đêm hay tiệc tùng, thích dành thời gian ở nhà với gia đình hoặc tập trung vào tập luyện. Chính sự kỷ luật này đã là chìa khóa đưa anh lên đỉnh cao thể chất và tinh thần. Và giờ đây, khi đã đạt đến điểm này, không gì có thể ngăn cản anh. Nếu Barcelona tiến xa tại Champions League, không ai có thể tranh cãi quyền của anh được xem là một trong những cầu thủ hàng đầu thế giới.

Tin cùng chuyên mục