Nội dung đề án nêu khá chi tiết các mục tiêu của bóng đá Việt Nam tại các đấu trường như SEA Games, ASIAD và World Cup. Trong đó, nổi bật có việc bóng đá nữ sẽ giành quyền dự các World Cup 2027, 2031, trong khi mục tiêu World Cup của bóng đá nam đã được “dời” sang tận năm 2034. Mặc dù đề án đề cập rất nhiều khía cạnh phải thực hiện để đưa bóng đá Việt Nam phát triển, nhưng rất tiếc, mảng bóng đá chuyên nghiệp, và đặc biệt là những mục tiêu dành riêng cho các câu lạc bộ (CLB), lại không được nêu bật.
Trong khi đó, bóng đá lại là môn thể thao có đặc thù riêng mà ở đó, bóng đá cấp CLB mới là hạt nhân, là nền tảng của mọi sự phát triển. Gần như các quốc gia hàng đầu về bóng đá đều có giải vô địch quốc gia ở vị thế tương đương. Bóng đá Việt Nam cũng không khác, khi sự phát triển của bóng đá cấp CLB đang quyết định đến thành tích chung.
Điều dễ nhận thấy nhất về tính đặc thù của bóng đá là dù có sự hợp nhất các tỉnh, thành phố thì gần như không ảnh hưởng đến hoạt động của V-League. Các CLB hoạt động độc lập, không trở nên mạnh hơn hoặc yếu đi vì sự thay đổi địa giới.
Lấy trường hợp cụ thể của bóng đá TPHCM, số lượng CLB tăng lên gấp đôi nhưng không có nghĩa là sức mạnh của làng cầu cũng được nhân lên. Thậm chí, làm không khéo, có khi còn sẽ đánh mất vị thế vào tay những địa phương chỉ có 1 CLB chuyên nghiệp nhưng đã trở nên “giàu hơn, đông dân hơn” sau khi hợp nhất với nơi khác, như trường hợp Hải Phòng, Gia Lai…

Bóng đá Việt Nam rất cần có đề án với tầm nhìn riêng dành cho cấp CLB. So với trước đây, mật độ thi đấu của CLB Việt Nam trên những đấu trường quốc tế đã vượt cấp độ đội tuyển, khi mỗi năm ít nhất sẽ có 3 CLB dự 1 giải Đông Nam Á và 2 giải AFC Champions League.
Ví dụ như Thái Lan, mùa vừa qua có đến 4 CLB dự các giải quốc tế. Nếu đội tuyển có “giấc mơ World Cup” thì ở cấp CLB cũng có những “giấc mơ” riêng, như dự lần đầu tiên vượt qua vòng bảng AFC Champions League Elite, vô địch giải CLB Đông Nam Á... Mức độ khó khăn cũng như niềm tự hào vinh quang đều không thua kém gì đội tuyển.
Rất tiếc, vai trò của các CLB cho đến nay vẫn chưa được “đặt đúng chỗ”. Phải chăng vì chúng ta chưa thật sự xem trọng bóng đá cấp CLB nên đến nay, hầu như chưa CLB nào đầu tư xây dựng sân vận động riêng, 90% CLB vẫn chưa bảo đảm được hệ thống tuyến U hoàn toàn do mình sở hữu. Đó là chưa nói đến những yếu tố quan trọng khác như bản quyền hình ảnh, kênh truyền hình riêng, thương hiệu sản phẩm riêng….
Do đặc thù của mình, bóng đá Việt Nam vẫn chú trọng hơn đến hệ thống các đội tuyển quốc gia. Nhưng về lâu dài, nếu các CLB vẫn chưa được xem là thành phần quan trọng nhất, thì rất khó để đạt được các mục tiêu ở cấp đội tuyển.