_PV: Trong trận đấu vòng 1 ở giải đấu đang diễn ra tại thủ đô của Kazakhstan, cô thi đấu trong trang phục vàng xanh vốn là màu cờ sắc áo của Ukraine. Điều gì tạo nên chuyện này?
_EL: Đó là cảm giác đầy tự hào. Tôi lái xe cùng mẹ chạy quanh thành phố để tìm cái gì đó màu vàng, và cả cái gì đó màu xanh cho tôi. Đối với tôi, trở thành một biểu tượng ở đây trong tình hình như thế này là rất quan trọng. Tôi có quan điểm rằng không nên né tránh bình luận về cuộc chiến ở Ukraine và là một nữ VĐV thể thao, bạn nên sử dụng khả năng của mình.
_EL: Kiev có rất nhiều ý nghĩa với tôi. Gia đình tôi xuất thân từ đó và chúng tôi cũng hay quay về thăm quê nhà. Kiev là một phần to lớn trong tuổi thơ của tôi và giờ đây, việc phải trông thấy những gì đang xảy ra với con người, với thành phố xinh đẹp ấy, tim tôi như tan vỡ. Tôi vẫn luôn liên tưởng đến nhiều khoảnh khắc tuyệt vời ở Kiev, chủ yếu, tôi nghĩ về quãng thời gian sống với ông bà ngoại, cùng 3 con chó cưng, hoặc những món ăn đặc sản của Ukraine.
_PV: Cô có thể liên lạc với gia đình ở thời điểm này?
_EL: Vâng, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên qua điện thoại. Điều này là tối quan trọng đối với tất cả chúng tôi. Chiến tranh đang cuốn lấy tất cả mọi người, nhưng mà những người đang ở lại Ukraine cần mọi hỗ trợ họ có thể nhận được - và điều đó đơn giản bắt đầu bằng việc thường xuyên lắng nghe tiếng nói của nhau, nói chuyện với nhau qua điện thoại.
_PV: Họ hàng của cô ở Ukraine kể lại điều gì?
_EL: Tôi muốn nói thắng một điều: Mọi thứ thật tồi tệ và tôi sẽ không bọc đường sự thật. Thật là khủng khiếp. Ví dụ, tôi có tấm hình của một người bạn của mẹ tôi phải ngủ đêm trong ga tàu điện ngầm với cô con gái nhỏ. Khi chúng tôi nói chuyện qua điện thoại, có thể nghe được tiếng bom qua điện thoại. Con người ta bất lực khi đối mặt với các cuộc tấn công. Bà ngoại và ông ngoại của tôi hiện đã rời khỏi Ukraine để đến Ba Lan, sau một cuộc hành trình kéo dài 3 ngày. Những người đàn ông khác trong gia đình vẫn ở lại Kiev đã giúp đỡ người khác.
_PV: Bao gồm cả ông cậu của cô phải không, khi thấy cô đăng hình ảnh ông ấy trên Instagram?
_EL: Đúng rồi, ông cậu tôi là bác sĩ trưởng tại một phòng khám ở Kiev, ông quyết định ở lại để hỗ trợ cứu sống các nạn nhân bom đạn. Và nhân tiện thì, 2 người đàn ông mặc quân phục trong hình là những người được giao nhiệm vụ bảo vệ bệnh viện. Những gì đang xảy ra tại Ukraine lúc này là tồi tệ nhất trên mức chúng ta có thể tưởng tượng.
_EL: Tình hình trên mặt đất là hoàn toàn đặc trưng bởi sự sợ hãi tột độ, mọi người đều gặp phải nguy hiểm. Nhưng nó khiến tôi biết rằng, tôi tự hào vì có một gia đình mạnh mẽ và dũng cảm.
_PV: Xã hội thế giới cũng đang định vị lại bản thân. Điều này cũng áp dụng trong quần vợt, khi đã có quyết định rằng, các tay vợt Nga và Belarus sẽ không được phép thi đấu dưới màu cờ sắc áo của quốc gia họ. Cô đánh giá thế nào về quyết định này?
_EL: Đầu tiên, tôi nghĩ rằng ITF, ATP và WTA đã hành động rất nhanh, và đúng đắn. Các tay vợt chơi quần vợt chuyên nghiệp không thể hiện vị thế của một đất nước như cái cách mà các đội tuyển quốc gia làm. Vì thế, cần phải cấm các đội tuyển thể thao của Nga thi đấu với biểu tượng của họ, như vậy là đúng. Tuy nhiên, phải cho phép các VĐV thi đấu với tư cách cá nhân.
_PV: Tay vợt hàng đầu của Ukraine, cô Elina Svitolina, đã định dạng vị trí của bản thân rất là rõ ràng, và giữa việc cân nhắc không thi đấu với các đối thủ đến từ nước Nga, sau đó theo một cách khác, cô ấy vẫn chấp nhận đối đầu. Bản thân cô vừa đối đầu với Ksenia Zaytseva của Nga ở vòng 1 giải đấu tại Nur-Sultan, cô xử lý chuyện đó như thế nào?
_PV: Tại sao lại như vậy?
_EL: Bởi vì có rất nhiều tay vợt người Nga đang thể hiện sự thiếu tôn trọng với những tác hại do cuộc chiến ở Ukraine mng lại (!?). Họ cười cợt về cuộc chiến (??), chế nhạo các thứ. Một số còn cởi mở đến độ vô tư mặc những trang phục thể thao có quốc kỳ Nga. Tất cả nên biết rằng, quan trọng hơn hết là, chúng ta phải truyền bá rộng rãi về những gì đang thật sự xảy ra ở Ukraine. Thông điệp này phải đến được truyền tải tất cả mọi người.