Thống trị AFC Champions League, đến lượt Saudi Pro gây lo ngại cho bóng đá châu Á

Hành trình của Roberto Firmino, Riyad Mahrez và CLB Al-Ahli thật đáng kinh ngạc. Họ đã lần đầu tiên nâng cúp AFC Champions League Elite ngay trước nửa đêm thứ Bảy tại Jeddah, trước 60.000 khán giả, sau chiến thắng 2-0 trước Kawasaki Frontale của Nhật Bản.

Riyad Mahrez và Roberto Firmino tỏa sáng trong giải đấu, nhưng format thiếu cân bằng phản ánh quyền lực chính trị trên lục địa
Riyad Mahrez và Roberto Firmino tỏa sáng trong giải đấu, nhưng format thiếu cân bằng phản ánh quyền lực chính trị trên lục địa

Firmino không được đăng ký tại Saudi Pro League (SPL) mùa này, nơi mỗi đội chỉ được phép có 10 cầu thủ nước ngoài. Cựu ngôi sao Liverpool bị thay thế bởi Galeno, đồng hương Brazil được mua từ Porto với giá khoảng 45 triệu bảng vào tháng 1. Tuy nhiên, ở đấu trường châu Á, không có giới hạn này, và “Bobby” đã trở lại, chơi xuất sắc đến mức được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất giải.

“Không từ ngữ nào có thể diễn tả cảm xúc từ tận đáy lòng tôi”, Firmino rạng rỡ nói sau khi kiến tạo cả hai bàn thắng – bàn đầu tiên từ cú sút xoáy của Galeno, người thay thế anh ở giải quốc nội, và bàn thứ hai từ pha đánh đầu của cựu tiền vệ Barcelona và Milan, Franck Kessié. “Họ loại tôi khỏi giải đấu… nhưng tôi không bỏ cuộc, tôi chưa bao giờ bỏ cuộc”.

Mahrez suýt ghi bàn thứ ba cho Al-Ahli, điều sẽ đưa tổng số bàn thắng của anh tại giải lên con số 10. Những câu hỏi về cân nặng và phong độ của cầu thủ người Algeria giờ đây đã là dĩ vãng. Giống như đồng đội, anh bổ sung danh hiệu AFC Champions League vào bộ sưu tập danh hiệu Champions League châu Âu của mình.

Một ngày nào đó, HLV trưởng Al-Ahli, Matthias Jaissle, sẽ muốn thử sức ở hướng ngược lại. Đầu năm nay, có tin đồn mạnh mẽ rằng HLV người Đức 37 tuổi sẽ bị thay thế bởi Max Allegri, một cái tên lớn hơn. Ở Saudi Arabia, những tin đồn như vậy thường dẫn đến sa thải, nhưng lần này không phải vậy, và phần thưởng là danh hiệu châu lục cho một đội bóng chỉ vài năm trước còn chơi ở giải hạng hai sau cú sốc xuống hạng.

Lễ ăn mừng kéo dài hàng giờ. Jeddah, với những con đường rộng, khung cảnh Biển Đỏ và việc phải lái xe khắp nơi, thoạt đầu không giống một thành phố bóng đá. Nhưng rõ ràng, với một nhà vô địch châu Á khác là Al-Ittihad cũng đặt trụ sở tại đây, Jeddah giờ là một trong những điểm nóng bóng đá của châu Á. Điều này đã đúng trước khi Quỹ Đầu tư Công (PIF) của Saudi Arabia tiếp quản hai CLB này vào năm 2023, cùng với Al-Hilal và Al-Nassr ở Riyadh, và bắt đầu chi tiêu mạnh mẽ.

Khoản chi 800 triệu bảng trong kỳ chuyển nhượng đầu tiên và các thương vụ tiếp theo đã thay đổi bóng đá châu Á. Ở một số khía cạnh, điều này là cú hích cho AFC Champions League. Liên đoàn Bóng đá châu Á (AFC) chưa bao giờ thực sự biết cách quảng bá giải đấu trên toàn lục địa với các thị trường và văn hóa đa dạng. Nhưng rồi những cái tên như Cristiano Ronaldo, Karim Benzema, Neymar và nhiều ngôi sao khác xuất hiện. Công việc tiếp thị tự nó được thực hiện.

2025-05-09_180029.png
Sự hiện diện của những ngôi sao như Cristiano Ronaldo đã biến đổi bóng đá châu Á. Ảnh: Reuters

Đột nhiên, AFC Champions League trở thành tâm điểm chú ý theo cách chưa từng có, ngoại trừ một thời gian ngắn khi các đội bóng Trung Quốc chi tiêu mạnh cách đây một thập kỷ. Tuy nhiên, các CLB Saudi Pro vốn đã khá mạnh trước đây, thì nay việc bổ sung các tài năng đẳng cấp thế giới vào những đội bóng mạnh đã tạo ra hiệu ứng khá dễ đoán trên sân cỏ. Sự thống trị sau đó là một mối lo ngại. Việc Kawasaki Frontale, nhà vô địch Nhật Bản 5 lần, bị Al-Ahli coi là “kẻ yếu” trước trận chung kết và cuối cùng không thể gây khó khăn cho đối thủ đã nói lên điều đó.

Bối cảnh được thiết lập với format thi đấu mới, với hai bảng 12 đội – một ở phía Tây và một ở phía Đông – thay vì 10 bảng 4 đội. Việc giảm số đội tham gia ngay khi giải đấu đang thu hút sự chú ý có lẽ là một bước đi sai lầm, nhưng hy vọng là chất lượng sẽ tăng lên. Và đúng là như vậy ở nhóm đầu. Trong giai đoạn vòng bảng, Al-Hilal, Al-Ahli và Al-Nassr chiếm ba vị trí dẫn đầu, thắng 18, hòa 5 và chỉ thua 1 trong tổng cộng 24 trận.

AFC đã quyết định tổ chức tất cả các trận từ tứ kết trở đi tại Jeddah. Điều này kỳ lạ – hoặc có lẽ không, khi quyền lực chính trị trong bóng đá châu Á từ lâu đã chuyển từ Đông sang Tây – và không được bàn luận nhiều. Nhưng khi 8 đội cuối cùng đối đầu, và ba đội chủ nhà đánh bại các đối thủ phương Đông với tổng tỷ số 14-1.

Gwangju FC, một đội bóng Hàn Quốc lần đầu tham dự giải châu lục, phải trải qua hành trình hơn 20 giờ cho trận tứ kết một lượt trên sân khách, đối đầu với đội bóng có quỹ lương cao gấp 30 lần. Al-Hilal thắng 7-0, và ngay cả khi đội K-League tạo được bất ngờ, họ sẽ phải đối mặt với Al-Ahli ở bán kết, một đội được 60.000 khán giả cổ vũ với quỹ lương cao gấp khoảng 28 lần. Format mới khiến cơ hội vô địch của Gwangju từ nhỏ bé trở thành gần như không tồn tại.

Các CLB Saudi, rõ ràng là mạnh nhất châu Á, không cần lợi thế sân nhà tự động ở các vòng knock-out, và giải đấu cũng vậy. Format sân nhà – sân khách trước đây không có vấn đề gì. Nó công bằng và sẽ đảm bảo rằng Jeddah hay Riyadh vẫn có cơ hội tổ chức các trận đấu lớn một cách hoành tráng nếu các đội của họ tiến xa, nhưng các đội khác cũng có cơ hội tương tự.

Tin cùng chuyên mục