Alejandro Garnacho chính là “hình mẫu” cho kỷ nguyên Jim Ratcliffe?

Man United đón nhận cuộc chuyển giao quyền lực ở bộ phận bóng đá của Sir Jim Ratcliffe bằng một chiến thắng theo kiểu ngược dòng đầy mãnhg liệt và ngày sau đó, là thua bạc nhược trước Nottingham Forest. Dù thích hay không, thì đó vẫn là thứ phản ảnh thực tế chính xác những gì đang diễn ra ở Man United hiện tại. Nó vừa là “bình minh giả tạo” hoặc cũng là sự thật rõ ràng để ông chủ mới có thể xây dựng một kỷ nguyên khác biệt.

Alejandro Garnacho chính là “hình mẫu” cho kỷ nguyên Jim Ratcliffe?

Trận thua 1-2 trước Nottingham Forest vào thời điểm cuối năm càng làm tăng thêm phong độ tồi tệ của đội bóng do Erik ten Hag dẫn dắt. Man United hiện chỉ thắng 1 trong 5 trận ra quân gần đây nhất và họ kém top 4 tới 9 điểm. Với mức độ đầu tư tại Old Trafford trong mùa hè, nhiều người kỳ vọng họ sẽ làm tốt hơn cái khoảng cách 11 điểm của giữa mùa trước. Hóa ra, chẳng có gì thay đổi cả.

Quyết định mua lại cổ phần thiểu số trong câu lạc bộ của Sir Jim Ratcliffe là một tia sáng rực rỡ nhưng trên sân cỏ, Man United …vẫn là Man United. Chiến thắng 3-2 trong ngày Boxing Day cứ như thể … một tai nạn. Việc Rasmus Hojlund ghi bàn thắng đầu tiên ở Premier League chỉ mang lại niềm an ủi ngắn ngủi cho những người ủng hộ người đã phải chịu đựng quá nhiều. Ngoài ý nghĩa đó ra, chẳng còn gì để lạc quan cả.

Vấn đề phức tạp hơn là chỉ Sheffield United (15) và Burnley (20) ghi được ít bàn thắng hơn Man United (22) ở Premier League mùa này. Vì thế mà điểm tích cực duy nhất trong nữa chiến dịch vừa qua là sự nổi lên của Alejandro Garnacho. Khi kiến ​​tạo cho Marcus Rashford ghi bàn gỡ hòa tại sân của Forest, cầu thủ chạy cánh tuổi teen này đã trực tiếp tham gia vào 5 bàn thắng ở Premier League mùa này, bao gồm 3 bàn thắng.

Đã đóng một vai trò nhỏ dưới thời Ten Hag mùa trước, Garnacho kể từ đó đã thường xuyên xuất hiện ở đội hình chính nhờ cuộc khủng hoảng chấn thương ở Man United, phong độ kém cỏi của Rashford và án treo giò nội bộ của Jadon Sancho để cố định vị trí bên cánh trái. Điều đó không có nghĩa Garnacho là sản phẩm hoàn chỉnh. Ở tuổi 19, lối chơi của anh có những thiếu sót cần được giải quyết để vươn thành ngôi sao, nhưng về khía cạnh nổ lực thể hiện thì Garnacho là người dẫn đầu.

Đúng như mong đợi từ một cầu thủ chạy cánh trẻ, Garnacho có thể gây khó chịu đối với người xem vì chỉ hoàn thành 22 trong số 61 lần rê bóng ở Premier League mùa này, tỷ lệ thành công khá thấp 36,1%. Bù lại, ở một Man United thường xuyên gặp khó khăn trong việc hạ gục đối thủ, thì khát khao có bóng và quyết tâm tận dụng vận may là một đặc điểm đáng được hoan nghênh ở chàng trai trẻ này.

Theo thống kê, trong số những cầu thủ chơi từ 1000 phút trở lên thì chỉ có Darwin Nunez (4,3) và Erling Haaland (4) là có số cú sút trung bình nhiều hơn trong mỗi 90 phút so với tuyển thủ Argentina (3,6). Sự táo bạo chính là phẩm chất đáng quý ở tuổi trẻ và Garnacho đang có nó. Đúng là Garnacho vẫn còn rất thô sơ nhưng nổ lực của anh chính là thứ mà Man United đang thiếu. Suy cho cùng, anh là người có thể tạo ra một sự lạc quan nào đó ở Man United thời điểm hiện tại. Bởi ít ra, họ vẫn đang cố gắng, chỉ có điều là chưa đủ tốt mà thôi.

Sir Jim Ratcliffe và Ineos đang trả một số tiền khổng lồ cho cổ phần của họ tại Man United và thề sẽ mang những ngày vinh quang trở lại Old Trafford. Nhưng đây là một công việc dài hạn, và nếu có tầm nhìn thì nó sẽ phải trông đợi vào các cầu thủ trẻ cũng như việc mua sắm mới chứ không thể dựa vào đội bóng hiện tại. Nói Garnacho là “hình mẫu” của một Man United mới là vì thế. Nó chưa quá tốt nhưng rất nhiều triển vọng.

Tin cùng chuyên mục