
Có lẽ… đúng vậy. Dù Barcelona, nhà vô địch Tây Ban Nha, đã chiêu mộ Marcus Rashford, Joan García và Roony Bardghji, vẫn đang phải loay hoay xem xét những vấn đề đang bị cố tình che giấu.
Vụ lùm xùm Nico Williams là ví dụ.
Giữa mùa hè, Barcelona đã bị chấn động khi cầu thủ chạy cánh người Tây Ban Nha rút khỏi một thương vụ mà CLB tưởng chừng đã hoàn tất. Người đại diện của Williams, không hề vô lý, yêu cầu một đảm bảo rằng cầu thủ 24 tuổi này sẽ được đăng ký làm cầu thủ của Barça trước một ngày cụ thể. Những người đại diện của Williams đã chứng kiến sự lộn xộn mà ban lãnh đạo do chủ tịch Joan Laporta đứng đầu gây ra khi đăng ký Dani Olmo mùa trước. Khi Barcelona không thể đáp ứng yêu cầu về sự chắc chắn, Williams đã gia hạn hợp đồng với Athletic Bilbao.
Vấn đề cốt lõi, cũng như cách đây một năm, là các kế toán của Barcelona tự tin tuyên bố rằng họ đã đạt được tình trạng tài chính lành mạnh theo các quy định nghiêm ngặt về luật công bằng tài chính (FFP) của La Liga. Tuy nhiên, La Liga vẫn giữ quan điểm khác. Hiểu một cách đơn giản, thì bề ngoài Barcelona bước đi đầy tự tin trước công chúng, nhưng lại phải “van xin” các lãnh đạo La Liga ở phía sau hậu trường.

Tính đến thời điểm hiện tại, còn mười ngày nữa mùa giải sẽ bắt đầu, không một cầu thủ mới nào của Hansi Flick (tính cả Wojciech Szczęsny hay Gerard Martín, những người được gia hạn hợp đồng) đủ điều kiện ra sân cho nhà vô địch. Các cầu thủ mới đã được ký hợp đồng (hoặc mượn, như trường hợp Rashford), nhưng họ chưa nhận được chứng nhận từ La Liga cho phép thi đấu.
Nếu không đạt được chứng nhận này trước khi thị trường chuyển nhượng đóng cửa, các cầu thủ này sẽ không được ra sân cho đến tháng Giêng. Điều này khó xảy ra, nhưng là một thực tế.
Tiếp theo, câu lạc bộ đã liên tục thông báo, rồi lại lúng túng hoãn ngày trở lại sân Camp Nou trong hơn một năm. Mười tám tháng trước, họ tự tin dự đoán sẽ kỷ niệm 125 năm thành lập vào tháng 11 năm ngoái tại sân nhà được cải tạo. Nhưng giờ đây, trận đấu giao hữu truyền thống Gamper Tournament mở màn mùa giải sẽ diễn ra tại sân Johan Cruyff với sức chứa 5.000 người, thay vì Camp Nou như đã quảng cáo.

Khi hoàn thành, Camp Nou sẽ trông rất ấn tượng. Nhưng kế hoạch ban đầu là đội một sẽ thi đấu tại đó với sức chứa tối đa 30.000 người – thấp hơn sân tạm Montjuic và chỉ bằng một phần ba sức chứa cuối cùng của Camp Nou. Điều này không lý tưởng cho người hâm mộ hay cầu thủ, và không tạo được bầu không khí thù địch với các đội khách.
Vấn đề là không ai thực sự biết chắc khi nào Camp Nou sẽ sẵn sàng hoạt động.
Barca đã thuyết phục La Liga cho phép ba trận đấu chính thức đầu tiên (trước Mallorca, Levante, Rayo Vallecano) được chơi trên sân khách để có thời gian hoàn thiện các chứng nhận an toàn và thủ tục hành chính cho Camp Nou. Nhưng những người quyền lực của Camp Nou đang đối mặt với một mối đe dọa lớn hơn.
Champions League bắt đầu vào giữa tháng 9, đúng thời điểm Barcelona dự kiến chơi trận đấu sân nhà đầu tiên tại La Liga (tiếp đón Valencia). Có nghĩa là họ phải đáp ứng cùng lúc các tiêu chuẩn của chính quyền thành phố, La Liga và UEFA cho một sân vận động an toàn, hiện đại. Nếu vì bất kỳ lý do nào, các tiêu chí không được đáp ứng và Barcelona không thể chơi trận đấu sân nhà đầu tiên tại Champions League ở Camp Nou, thì theo quy định của UEFA, họ sẽ phải chơi tất cả các trận sân nhà tại Champions League ở một sân khác cho đến tận tháng Giêng. Đó sẽ là một sự thụt lùi đáng xấu hổ, kèm theo chỉ trích và thiệt hại tài chính.
Khi được tờ báo Mundo Deportivo hỏi liệu Camp Nou có sẵn sàng đúng hạn, giám đốc Joan Soler trả lời: “Chúng tôi chắc chắn sẽ trở lại Camp Nou. Không nên đặt ra một ngày cụ thể, vì điều đó tạo thêm áp lực. Xây dựng một sân vận động tầm cỡ này là một công việc khổng lồ, nhưng phải được thực hiện. Chúng tôi phải đảm bảo an toàn cho khán giả. Cho đến khi có chứng nhận phù hợp, chúng tôi sẽ không trở lại”.
Cuối cùng, nhưng không kém phần quan trọng, Barcelona và thủ môn kỳ cựu 11 năm Marc-André ter Stegen dường như đã “hết yêu”. Mối quan hệ trở nên căng thẳng, mang tính chất công kích. Hành vi của Ter Stegen vào cuối mùa trước đã khiến Flick tức giận. Dù cùng quốc tịch và từng là đồng minh, Ter Stegen đã vi phạm quy tắc kỷ luật nghiêm ngặt của Flick. Thủ môn này thể hiện sự không hài lòng khi không được ra sân đủ sau khi bình phục chấn thương, khiến thái độ của Flick thay đổi mạnh mẽ. Kết quả là Joan García được xem là thủ môn số một, Szczęsny được gia hạn hợp đồng, Ter Stegen được thông báo nên tìm câu lạc bộ mới, và có tranh cãi lớn về việc thủ môn người Đức có giữ được băng đội trưởng hay không.

Ngoài việc coi García là tương lai, Barcelona muốn chia tay Ter Stegen để giảm quỹ lương và đáp ứng FFP, qua đó đăng ký Rashford, García và Bardghji. Nhưng Ter Stegen, với hợp đồng béo bở còn ba năm, rất thông minh, cứng rắn và tức giận vì cách anh bị đối xử. HLV đội tuyển Đức Julian Nagelsmann đã tuyên bố rằng trong mùa World Cup, Ter Stegen, nếu khỏe mạnh và thi đấu thường xuyên, sẽ là thủ môn số một của Die Mannschaft.
Tháng trước, Ter Stegen quyết định phẫu thuật chỉnh sửa lưng. Ca phẫu thuật hoàn tất tuần trước tại Pháp, và tranh cãi hiện tại giữa anh và Laporta là thời gian hồi phục: ba, bốn hay năm tháng. Một cuộc họp sắp diễn ra, nơi Barcelona cần thuyết phục cầu thủ bị đối xử tệ của mình chấp nhận vắng mặt đến tháng Giêng, thay vì trở lại tập luyện vào tháng 11. Sự khác biệt nằm ở việc liệu Barcelona có thể lợi dụng sự vắng mặt của Ter Stegen (vẫn trả lương đầy đủ) để xin La Liga một khoản miễn trừ tài chính, giúp cân bằng sổ sách và đăng ký các cầu thủ mới.
Họ từng sử dụng chiêu này năm ngoái để đăng ký Olmo và Pau Víctor trong sáu tháng khi Andreas Christensen chấn thương. Nếu thành công, đó là chiến thắng chiến thuật. Nếu không, và Ter Stegen không chỉ chấn thương mà họ cũng không thể tận dụng sự vắng mặt của anh để thay đổi tình trạng FFP, thì việc đối xử với anh trở thành một “bàn phản lưới nhà”.
Hãy chờ xem.