Declan Rice cho thấy Man United đã sai lầm ở đâu khi theo đuổi sự cân bằng ở hàng tiền vệ

Trong ngày thông báo chia tay West Ham, HLV David Moyes bị chất vấn tại sao đội của ông lại thủng lưới quá nhiều bàn trong mùa này, nhà cầm quân Scotland đáp gọn lỏn: “Declan Rice”. Đó là câu trả lời tuyệt vọng của một người đàn ông có tương lai là chủ đề được nhiều người đồn đoán. Người ta đã lấy đi của ông một nhân vật then chốt, thế là mọi thứ vụn vỡ.

Declan Rice cho thấy Man United đã sai lầm ở đâu khi theo đuổi sự cân bằng ở hàng tiền vệ

Nâng cao chức vô địch Europa Conference League là câu chuyện cổ tích của Rice kết thúc với West Ham, vai trò cuối cùng của anh ấy với tư cách là đội trưởng CLB. Gần 12 tháng trôi qua, người hâm mộ Arsenal giờ đây đã hát - "Declan Rice, chúng tôi đã bán cho anh ấy một nửa giá" - nhằm chế giễu những người đã chùn bước trước mức phí 105 triệu bảng hồi mùa Hè năm ngoái. Moyes đã chứng kiến ​​đội bóng của mình không còn khả năng giành quyền tham dự chiến dịch châu Âu lần thứ tư liên tiếp sau chuỗi chỉ thắng 1 trong 9 trận gần nhất. Ông giải thích thêm: “Khi bạn có tiền vệ xuất sắc nhất đất nước bảo vệ, đảm bảo hạn chế 50% số lần tấn công, điều đó sẽ khiến bạn trở thành một đội phòng ngự tốt hơn nhiều”.

Premier League đang trên đà chứng kiến ​​không chỉ ít trận đấu không bàn thắng nhất trong một mùa giải mà còn có tỷ lệ trận đấu không bàn thắng thấp nhất trong một mùa giải. Cho đến nay chỉ có 11 trận là kết thúc với tỷ số 0-0. Với trung bình 3,27 bàn mỗi trận, giải đấu đang hướng tới số bàn thắng ghi được cao nhất một mùa, điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc có một cấu trúc phòng ngự vững chắc.

Sự trỗi dậy của Everton để tồn tại ở Premier League một phần không nhỏ nhờ vào ba chiến thắng trong vòng bảy ngày, với Idrissa Gana Gueye trở lại đội hình xuất phát sau kể từ trận thua 0-6 trước Chelsea. Ngược lại, giai đoạn thê thảm hồi đầu năm nay của Chelsea trùng hợp với trục tiền vệ Enzo Fernandez và Moises Caicedo bị chia cắt do chấn thương. West Ham đã để thủng lưới 70 bàn sau 36 trận kể từ khi Rice được bán cho Arsenal.

Ngược lại, vai trò của anh tại Arsenal đã phát triển thành một vị trí có thể đóng góp nhiều hơn cho hàng công. Cầu thủ 25 tuổi này đã đá chính 182 trong tổng số 197 trận ở Premier League kể từ đầu mùa giải 2018-19. Rice cũng giữ quyền kiểm soát bóng với 91,3% số lần chạm bóng và Rodri là tiền vệ duy nhất có tỷ lệ tốt hơn (93,7%).

skysports-declan-rice-arsenal_6546529.png

Đó là sự cân bằng mà Arteta đã đạt được. Phát biểu sau khi Rice ghi bàn thắng trong chiến thắng 3-0 của Arsenal trước Bournemouth cuối tuần trước, Arteta thừa nhận tác động của anh ở 1/3 sân cuối cùng đã khiến anh ngạc nhiên. “Chúng tôi nghĩ rằng nó sẽ liên quan rất nhiều đến không gian mà anh ấy sẽ chiếm giữ trên sân. Ngay cả khi chúng tôi thay đổi anh ấy từ vị trí này sang vị trí khác… không dễ để thích nghi với điều đó.”

17,3 lần chạm bóng của Rice ở 1/3 cuối sân mỗi 90 phút cho Arsenal cao hơn đáng kể so với mức trung bình 11,9 của anh cho West Ham mùa trước. Thái độ chơi bóng nhiệt tình đã giúp anh ấy tỏa sáng ở cả hai khu vực phòng ngự lẫn tham gia tấn công, và thật rõ ràng để hiểu tại sao anh ấy lại xếp sau Phil Foden với tư cách là Cầu thủ xuất sắc nhất của Hiệp hội các cây bút Bóng đá.

Arsenal tới sân Man United vào Chủ nhật, và ở đó người ta thấy trong khi Arteta đã mài giũa hàng tiền vệ của mình với việc đề cao khả năng phòng thủ từ xa, thì điều tương tự không thể xảy ra với đội bóng của Erik ten Hag trong những tuần gần đây.

Các chuyên gia bóng đá hàng đầu đều xác định Man United thích để lại khoảng trống ở hàng tiền vệ. Vấn đề là chẳng ai hiểu tại sao lổ hổng này không thể sửa chữa. Man United đã phải hứng chịu 62 trường hợp chấn thương hoặc các lý do khác nhau trong mùa giải này, nhưng việc thiếu khả năng cân bằng và ngăn chặn làn sóng tấn công đã đặt ra những câu hỏi chính đáng đối với ban huấn luyện do Ten Hag đứng đầu. Cựu danh thủ Carragher nói rằng Man United là "một trong những đội được huấn luyện kém nhất ở Premier League". Nhận xét này đến từ việc đội bóng không có khả năng tập trung vào giải quyết những điều cơ bản.

Ví dụ ở trận thua C.Palace ở tuần trước, Ten Hag có thể chọn Amrabat đá chính nhưng thay vào đó, Mason Mount được đá chính ở giải đấu đầu tiên kể từ tháng 10 thay cho Fernandes. Chỉ sau khi Palace ghi bàn thứ ba, Amrabat mới được đưa vào sân, lúc đó thì chẳng để làm gì.

Ten Hag từng muốn có Frenkie de Jong để xây dựng hàng tiền vệ, nhưng các vấn đề về tuyển dụng đã cản trở. Muốn De Jong và Harry Kane thì rốt cục chỉ là Eriksen và Rasmus Hojlund. Thế là tại khu vực trọng yếu nhất của mình, Man United có Eriksen và Casemiro đang ở giai đoạn chạng vạng của sự nghiệp. Mainoo đã thể hiện mình là một tài năng, nhưng anh ấy còn lâu mới hoàn thành nhân vật quyết định.

Hãy nhìn xem cách Arsenal làm. Họ cũng trải qua quá trình xây dựng con người, theo đó các cầu thủ trẻ được phép phát triển nhưng được bổ sung bởi sự xuất hiện của Rice, người đang bước vào những năm đỉnh cao của mình. Ngược lại, nhân vật của Man United là Casemiro đang ở mùa giải thảm họa. Đơn giản là khi Casemiro đến sân Old Trafford thì đã ngoài 30. Đó chính là cách mà Man United tuyển mộ và nó hủy hoại họ.

Tin cùng chuyên mục