Làm cô của “sắp nhỏ” ở đội trẻ VTV Bình Điền Long An, Ngọc Hoa thừa nhận còn khó hơn cả khi bật lên lưới để dứt điểm một pha bóng. Mọi thứ phải… học lại từ đầu, từ cách xóa “biên giới” giữa một huyền thoại, sống với những VĐV tuổi trăng tròn vẫn đang thần tượng mình, cho đến chỉnh lời ăn, tiếng nói, cách ứng xử trên sân tập và cả kiểu vật lộn để sửa động tác cho sắp nhỏ. “Giờ thì tôi mới thấm thía vai trò của một người HLV, vì khi còn là VĐV cứ ngỡ rằng làm thầy thì không đến mức quá khó. Giờ thì thấy… khó thật sự và gian nan nữa”, Ngọc Hoa tâm sự.
Khi còn “vẫy vùng” khắp sân chơi quốc gia và đấu trường quốc tế, Ngọc Hoa từng thiết lập nên những cột mốc mà đến sau này vẫn chưa có người chạm đến: là nữ VĐV bóng chuyền Việt Nam đầu tiên đoạt danh hiệu vô địch châu Á cấp CLB, là VĐV bóng chuyền đầu tiên của Việt Nam dự vòng chung kết giải các CLB thế giới (đều trong màu áo CLB Bangkok Glass của Thái Lan)…
Để lại sau lưng hết thảy, kể cả sự nổi tiếng lẫn hào quang trên sân đấu, Ngọc Hoa giờ đây hàng ngày chăm chút cho đội bóng chuyền trẻ, với hy vọng tương lai sẽ cho ra lò thêm những Ngọc Hoa, Thanh Thúy, Kim Thanh, Kim Liên… phiên bản mới, giúp đội lớn VTV Bình Điền Long An duy trì vị thế hàng đầu làng bóng chuyền nữ Việt Nam.
Cuối năm ngoái, Ngọc Hoa lần đầu tiên được thử thách trong vai HLV trưởng đội U23 VTV Bình Điền Long An đấu giải quốc gia tại Đắk Nông. “Run lắm, tôi thậm chí có thời điểm đã bối rối. Mọi thứ nhìn từ đường biên thật khác, khó khăn và căng thẳng hơn khi còn thi đấu trong sân. Tôi phải điều chỉnh chiến thuật cho các VĐV, phải khích lệ, động viên họ linh hoạt hơn trong bước di chuyển, phán đoán để chắn bóng hiệu quả hơn, dứt điểm chính xác hơn…”, HLV thế hệ 8X Ngọc Hoa bày tỏ.
Đội bóng về đích thứ 3 chung cuộc, nhưng cái được lớn nhất theo Ngọc Hoa chính là sự trải nghiệm ở băng ghế kỹ thuật. Cảm xúc khi thi đấu trong sân hay giờ đây khi đã trở thành một HLV, về cơ bản không hề khác biệt, vì có cả sự hồi hộp, dồn nén, bùng nổ lẫn thất vọng. Chỉ khác một yếu tố, là HLV thì trách nhiệm về thành tích đối với đội bóng lớn hơn rất nhiều so với thời VĐV. “Bạn trở thành huyền thoại khi còn là VĐV, nhưng người ta sẽ mau chóng quên tên của bạn nếu ở vai trò mới, bạn không đáp ứng được sự kỳ vọng. Tôi cảm nhận được điều đó và sẽ nỗ lực đến cùng với nghề huấn luyện. Tôi luôn muốn đối diện với những thử thách…”, Ngọc Hoa nói.